Ba ơi đừng nghiện nữa

     

Là tên tiểu phẩm do ba con một người mắc bệnh nghiện có thâm niên với đã cai nghiện thành công tại cửa hàng cai nghiện từ nguyện với Nhân đạo Tiêu Vĩnh Ngọc Thuận Thành, tp bắc ninh sáng tác và thể hiện. Đó là Nguyễn Bá Khương (1976, Đông Bình, Thuận Thành, Bắc Ninh) và cháu Nguyễn Phương Anh học viên lớp 9 một trường cung cấp II thuộc huyện Thuận Thành.

Bạn đang xem: Ba ơi đừng nghiện nữa

*

Cơ sở cai nghiện trường đoản cú nguyện nhân đạo TVN – chi nhánh thuận thành Bắc Ninh

Cũng như nhiều người nghiện lâu năm khác, Khương sẽ cai “bo”, thiết lập thuốc từ bỏ cai tại nhà và đi hàng chục cơ sở cai nghiện nhưng vẫn tái nghiện., Lần sau nghiện nặng rộng lần trước. Thần tàn ma dại, cảm giác bế tắc, mái ấm gia đình bất lực, anh em xa lánh. Vậy rồi một lượt vô tình phụ nữ Khương lướt web, kiếm được bài thuốc thần dược với tên tiểu Vĩnh Ngọc, con cháu động viên tía đi cai. Khương tuy nhiên rất buồn vì cai không ít mà vẫn tái nghiện nhưng do thương con, thương vợ , thương gia đình và thấy phụ nữ quá niềm nở nên đã khăn gói đi cai cùng với mục đích ban sơ là chiều theo ý gia đình gia đình . Theo trung ương sự của Khương: tình thực tôi không lúc nào nghĩ chỉ với một chén bát thuốc phái mạnh duy nhất với mười ngày điều trị mà cho giờ tôi đã trọn vẹn đoạn hay được “con ma trắng”. đến tôi giữ hộ lời lạy tạ đến thần y Tiêu Vĩnh Ngọc và cửa hàng cai nghiện vị anh Nguyễn Duy Bảo cai quản tai xóm An Bình. Thuận Thành, tp bắc ninh đã mang lại tôi trở về làm NGƯỜI.

Xem thêm: Ép Plastic Chứng Minh Thư - Dịch Vụ Sổ Đỏ Tại Hải Phòng

Còn về tiểu phẩm và bài xích thơ “Bố ơi chớ nghiện nữa!!!”: Khương là 1 trong liền anh bao gồm tiếng tại đất quan họ, cũng liên tiếp tham gia những buổi màn biểu diễn văn nghệ trào lưu tại địa phương. Thấy Khương bao gồm quyết vai trung phong cao và đã có thời hạn dài từ vứt ma túy, số đông người ý kiến đề nghị Khương chế tạo một đái phẩm với chủ thể về phòng kháng ma túy. Khương vẫn viết về chính hoàn cảnh của mình. Với khi thành quả hoàn thành, lấy ra tìm hiểu thêm mọi fan thì con cháu Nguyễn Phương Anh (con gái khủng của Khương) cũng đưa ra bài thơ viết về bố. Đọc dứt Khương khóc với Khương cùng mọi người đã ra quyết định lấy bài xích thơ có tác dụng lời kết đến tiểu phẩm. Trong buổi diễn thử tận nơi văn hóa thôn chỗ khương cư trú, tôi cũng vinh dự được trải nghiệm tiểu phẩm với lời thơ kết đầy súc động này.

Bố ơi chớ nghiện nữa!!!Bố ơi đừng nghiện nữa!Chúng con sợ lắm rồiNhững lúc bố tả tơiĐi tìm tiền để hút.Chúng nhỏ sợ tía chếtChị em nhỏ mồ côi.Bố ơi đừng nghiện nữa!Nhà mình còn gì đâuCó loại tivi màuBố cũng núm đi bánCon sang nhà hàng xómXem dựa vào phim hoạt hìnhLũ chúng ta cười khinhMày là con thằng nghiệnTối về nhỏ kể chuyệnMẹ ôm bé vào lòngNước đôi mắt mẹ sườn lưng tròngẤu ơ ru nhỏ ngủMẹ con còn vượt trẻMới ba chục tuổi đầuMẹ bé biết về đâuKhi không thể bố nữa.Bố ơi chớ nghiện nữa!Ông bà tuôỉ lớn rồiChúng nhỏ biết làm cho saoMột khi tía đã mấtBố ơi đừng nghiện nữa!

Cả hộ trường lặng đi khi bài bác thơ kết đang đọc ngừng được một lúc. Tôi rùng mình, nổi da kê khi nghe chấm dứt bài thơ, quay trở lại xung xung quanh thì mọi người đã chàn chề nước mắt. Trên sân khấu cháu Phương Anh vai rung bần bật đang ôm ghì bố, đầu nhờ vào ngực bố. Khương nước mắt cũng đang lăn dài.Chúc Khương cùng mái ấm gia đình luôn dạn dĩ khỏe, và đặc trưng luôn tất cả tiếng cười hạnh phúc vì “Bố ko nghiện nữa đâu!!!”.