Công chúa nhỏ của anh siêu ngọt

     
Màu nềnSáng (Mặc định)Xám (Gray)Tối (Dark Gray)Tối (Dark Light)Vàng (Light)Vàng (Dark)Xanh domain authority trờiXanh láTím nhạtĐỏ nhạt
Cỡ chữ14161819202224262830
Font chữRobotoArialTimes New RomanPatrick HandNoticia TextVerdanaTahomaPT SansRoboto Condensed
Mặc định

Bạn đang xem: Công chúa nhỏ của anh siêu ngọt

Edit: Gấu Đại TỷBeta: Gấu Beo—————————— ​Lâm Gia nói: "Khương Nguyên, sao cậu lại ngơi nghỉ đây?" ​Sao cậu lại làm việc đây. ​Khương Nguyên cũng khá muốn hỏi mình sao lại sống đây. ​Dự báo thời tiết ngày lúc này cảnh báo sức nóng độ từ bây giờ rất cao, ánh khía cạnh trời khôn cùng độc, trong cả khi đứng dưới bóng râm của sân cũng khiến cho mọi người đổ những giọt mồ hôi đầm đìa. Khương nguyên không yêu thích đổ mồ hôi, tiết trời như vậy không hợp cho anh ra ngoài. ​Anh sinh hoạt trên lầu ngủ ngơi đọc sách mãi cho đến bây giờ, phòng khách tầng ba không thể nước yêu cầu anh mới xuống tầng rước nước. ​Khi vừa xuống tâng nhị anh vẫn nghe thấy tiếng cười cợt to từ TV, tiếng mỉm cười vừa thấp nhát vừa khoa trương tất cả chút chói tai, anh nhíu mày, rẽ vào góc ngoặt ở mong thang, bước xuống mấy bậc thì hiện lên toàn cảnh trong chống khách. ​Anh thấy Lâm Gia đang ngồi bên trên ghế sa lon. ​Cô mang một loại váy hoa tức khắc thân greed color nhạt, lộ ra đôi cánh trắng tay nõn. Cô ko gầy, thậm chí còn có chút thịt, tạo nên da làm thịt cô vì vậy mà càng mịm màng white trẻo hơn. Mái tóc đen được buộc nửa sau gáy, nửa còn sót lại chia làm 2 bên cổ, tùy ý cầm lên trên hai đôi vai của cô. ​Tóc của Lâm gia không lâu năm lắm nhưng lại rất dày, tuy nhiên chỉ bao gồm một nửa rối tung bên trên vai mà lại vẫn nhận thấy độ dày. ​Nóng quá. ​Đây là phản ứng trước tiên của anh. ​Khi anh đi đến ước thang, mới phát hiện nay sự chú ý của Lâm Gia ko ở bên trên ti vi.​Cô ngẩng cổ lên hai con mắt to nhìn về phía phòng bếp, cũng do dự đang nhìn gì, một cơ hội sau cô cúi đầu, giơ tay lên áp vào mũi ngửi. ​Cẩn thận dấm dúi như nhỏ mèo bé dại đang trộm cắp móng vuốt của mình. ​Có lẽ mùi ko được thơm lắm, thấy cô ngửi một lúc đã bỏ tay ra cực kỳ nhanh, nhăn mũi lè lưỡi, trong miệng thì lẩm bẩm chẳng biết nói gì. ​Khương Nguyên cũng chưa phải người tò mò, cũng từ hành động của Lâm Gia mà đoán được cô đang làm cho gì, nhưng lại anh vẫn dừng lại nhìn cô một đợt tiếp nhữa ngửi tay mình, khuôn mặt nhỏ nhắn gồm chút con nít cùng ngũ quan cute nhăn lại. ​Mãi cho tới khi khuôn mặt bé dại nhắn của Lâm Gia khiêu vũ xuống từ bỏ ghế sofa, anh bắt đầu phát hiện tôi đã nhìn cô lâu như vậy. Không thích bị cô phạt hiện tuy nhiên không kịp rồi. Lúc cô xoay sang hotline anh sự để ý của anh thậm chí là vẫn triệu tập vào đôi bàn chân trần của cô ý trên mặt đất. ​Sao anh lại ở chỗ này thì thiết yếu anh cũng ko biết. ​"Tôi xuống đem nước." ​Chắc là hiểu sách mang đến mê muội đi. ​Lâm Gia ko biết hôm nay anh ở nhà, theo bản năng muốn đon đả một chút, lại thấy vẻ phương diện anh vẫn lạnh lẽo như băng không bộc lộ gì, cô rùng bản thân một cái, hôm nay sự hiếu kỳ và thân yêu đều đã biết thành chết rét. ​Cô cảm giác Khương Nguyên còn lạnh lẽo hơn ổn định trung tâm trong nhà. ​Cô đi theo ông vào hướng phòng bếp, anh đứng cạnh bàn ăn rót nước, còn cô rẽ vào chống bếp. ​Nước rét mướt chảy vào khoang miệng, trượt vào thực quản, sau cuối vào dạ dày, xem qua cửa sổ lớn, Khương Nguyên thấy ánh mặt trời chói lọi trong sân, cuộc thì thầm trong phòng nhà bếp được anh nghe không sót một chữ. ​"Dì Trương, dì Trương, vẫn ngửi thấy! mùi thơm còn đậm lắm!" ​"... Gồm sao, sao dì ko ngửi thấy!" ​"Có có, ngửi thấy mà! Ô ô, mùi hương rất khó ngửi! cháu sắp thành cây hành rồi, tay cháu sắp thay đổi cây hành! Ô ô!" ​"... Yêu nào, chỉ từ một chút. Được rồi được rồi, Gia Gia ngoan, tè thư Gia Gia ko khóc. Dì Trương cọ lại mang đến con, rửa lại cho con lần nữa có được không." ​Sau giờ nước chảy ồn ào, phòng phòng bếp yên tĩnh một lúc. ​Khương Nguyên đang tưởng tượng, từ bây giờ dì Trương và Lâm Gia khăng khăng đang chụm nguồn vào nhau, vẻ mặt thì cần sử dụng sức ngửi nhì tay của Lâm gia. ​Quả nhiên, ko bao lâu đã nghe được giờ đồng hồ dì Trương thì thầm nói nhỏ, "Hình như vẫn còn đó một chút." ​Sau đó Lâm Gia khóc lên, "Ôi, phải làm thế nào bây giờ! Cháu sẽ không còn bao giờ... Nhặt hành lá nữa!"
​Đặt ly nước xuống, khóe môi mỏng dính của Khương Nguyên vẽ lên một con đường cong ko rõ ràng, dưới đôi mắt cụp xuống như bao gồm ý cười hiện lên. ​Anh xoay fan lên tầng nhằm về phòng, khi đi qua phòng khách, music trong TV vẫn khôn cùng ầm ĩ. ​Mùa hè năm nay và ngày hè năm trước ngoài ra đã có gì đấy khác biệt. ​Bắt đầu từ ngày hôm nay, các món ăn trên bàn chỉ cần có hành, Lâm Gia hầu hết quét đôi mắt nhìn với việc u oán thù rồi hại hãi, kế tiếp tránh vớ cả, kể cả đó có phải là món sườn xào chua ngọt xuất xắc không. ​Dì Trương cùng Lâm Gia đứng trên và một chiến tuyến, toàn bộ món sẽ tinh giảm cho hành nhất bao gồm thể. ​Lúc Khương Nguyên xuống tầng ăn uống cơm trưa, nhìn món ăn trên bàn ngồi xuống cũng ko nói gì. ​Dì Trương không biết lúc này Khương Nguyên sinh hoạt nhà, bắt gặp anh xuất hiện thêm trên bàn cơm rất ngạc nhiên, "Cậu chủ, bây giờ cậu không tới trường à?" ​Khương Nguyên cầm chén đũa lên, "Ừ, nóng quá." ​"À." Dì Trương từ bây giờ mới nhớ ra anh hại đổ mồ hôi, new phát chỉ ra mấy ngay nay làm việc với Lâm Gia đề xuất trong đầu bà rất nhiều là phần đông thứ Lâm Gia yêu thích, không để ý mất cậu chủ của mình, nghĩ mang lại đây tiếng nói của bà sở hữu theo ý lấy lòng "Cậu chủ, có súp trong nồi, dì Trương mang cho cậu một chén nếm test xem được không nhé?" ​"Dì Trương! cháu cũng muốn, con cháu cũng muốn!" Lâm Gia vừa nghe bao gồm súp, đang đưa chén ra ngoài. ​Khương Nguyên ngước mắt lên chú ý mèo tham ăn uống Lâm Gia hình như lại bước đầu nuốt nước miếng, anh gắp miếng rau xanh bỏ vô trong bát, vô tình hỏi: "Trong súp gồm hành không?" ​"Loảng xoảng ——" Lâm Gia vừa nghe thấy hành, phản bội xạ bối rối có điều kiện, cái chén bát trắng sứ từ vào tay cô rơi xuống bàn gỗ, cù vài vòng rồi giới hạn lại. ​Cái miệng nhỏ nhắn color hồng nhạt hơi nhếch lên, Lâm Gia nhặt chiếc chén lại, Âm thanh sở hữu theo sự khát khát khẽ lên tiếng: "Có hành à, vậy thôi con cháu không muốn." ​"Đây..." dì Trương cảm thấy có chút xấu hổ, bà không hi vọng cậu gia chủ mình mất hứng, một phương diện lại là Lâm Gia đáng yêu nhiều người yêu thích, bà cũng ko đành lòng nhìn vẻ tội nghiệp của Lâm Gia. ​Bà đã làm cho ở Khương gia mấy năm nay, sự khôn khéo trong câu hỏi nấu ăn đã đoạt được một nhà bố người Khương Gia, tuy nhiên bà chưa từng nghĩ tới gồm một ngày vấn đề cho hành hay là không cho hành sẽ biến hóa một sự việc lớn đối với bà. ​Trong phòng ăn yên yên ổn một dịp lại như dài mang đến một giờ đồng hồ đồng hồ. ​Khương Nguyên nạp năng lượng một miếng rau củ xanh, rồi vơi nói: "Mùi hành quá nồng, rất khó khăn chịu, gần nhất quá nóng, dì Trương nấu nướng cho sút hành đi. Đừng cho hành vào súp." ​Dì Trương sửng sốt, gấp trả lời: "Được, được rồi!" ​"À, không cho hành!" Lâm Gia vừa nghe thấy quán triệt hành hai con mắt to chớp nhoáng cười thành hình buôn bán nguyệt, tồn tại xoáy nhỏ trên khóe môi "Quá giỏi rồi! cháu có thể ăn súp!" ​Cô hệt như một đứa trẻ, nháy mắt là lại đổi khác cười khôn cùng vui vẻ, giống như như thu được món hời như thế nào đó. ​Khương Nguyên quan sát thoáng qua nụ cười của cô rồi cúp mắt xuống. ​Nhìn cô thiệt ngốc. ​Một trận mưa bự vào về tối hôm trước, cho nên thời tiết có chút mây mù vào sáng sớm, xuất hiện ra tương đối ẩm phía bên ngoài xen lẫn khí nóng đập vào mặt. ​Lâm Gia gửi dì Trương ra phía bên ngoài mua thức ăn, dì Trương hỏi cô có muốn đi cùng hay không, đôi mắt to của Lâm Gia tỏ ra rất háo hức, cô chần chừ một chút rồi cắn môi khước từ ​Dì Trương nhảy cười, quan sát Lâm Gia lại y như bà đang nuôi một con chó nhỏ, mỗi lần muốn ra ngoài đi chơi sẽ dùng đôi mắt to như thế nhìn bà. ​"Vậy dì đi đây." ​"Vâng, dì Trương đi đường rất kỹ nhé, dì ghi nhớ về sớm." ​Nhìn bóng dáng của dì Trương mất tích trước cửa, Lâm Gia quyến luyến nhìn khoảng chừng sân bên ngoài đã bị ướt vị nước mưa, rồi tạm dừng hoạt động lại. ​Lâm Gia đã tại chỗ này được mười ngày, trong thời gian này Lâm Gia trước đó chưa từng đi ra ngoài, hằng ngày không đi loanh quanh trong phòng mình, nếu như không ở tầng nhị thì vẫn loanh quanh tại tầng một. Kế bên sân sau của biệt thự nghỉ dưỡng Khương gia thì cửa cô cũng chưa từng bước ra. ​Với tính tình linh động năng động của Lâm Gia thực sự tất cả chút nhàm chán, mặc dù không mong nhưng cô lại nhớ kỹ lời của anh tía nói. ​"Sống trong nhà fan khác buộc phải ngoan ngoãn, đừng chạy lung tung, trừ lúc Khương Nguyên dẫn em đi." ​Cô mong muốn làm một đứa bé xíu ngoan, không chạy lung tung. ​Về phần Khương Nguyên, cô cũng không dám đi chơi với anh. ​Huhu, tại sao anh ba không nói dì Trương hoàn toàn có thể mang cô đi chơi.
​Lâm Gia của phòng khách xem TV, từ kênh này lật sang kênh khác, lại từ kênh khác đổi thanh lịch kênh kia, ko kênh nào đến Lâm Gia mong mỏi xem. ​Cô liên tục ấn vào kênh đang phát tin rứa giời rượu cồn vật, Lâm Gia nhìn con hổ lớn đang chạy đuổi theo hoàng hôn trên TV, Cô không nhịn được kêu lên một tiếng: "Oa!" ​Cô thực sự mong mỏi đến sân vườn bách thú. ​Đang coi thì smartphone lại rung lên​Lâm Vũ người đang không biết là làm việc Nhật bạn dạng hay nước ta gọi tới. ​"Anh ba!" ​"Gia Gia! gồm nhớ anh ba không?!" ​Lâm Gia gật mạnh: "Nhớ nhớ!" ​Trong Video, khuôn khía cạnh Lâm Vũ hiện ra tương tự Lâm Gia, nhưng mà mặt của anh theo phong cách hẹp nhọn so với vẻ nhẹ dàng dễ thương và đáng yêu của Lâm Gia thì sẽ càng tinh xảo hơn. ​Anh vừa nhuộm tóc... Màu sắc xanh, Lâm Gia càng quan sát càng thấy color này y hệt như màu một quả chuối không chín, cô cần yếu không thở dài: "Anh ba, anh thật giỏi! Để theo đuổi cầu mơ của mình mà màu tóc cũng phải thay đổi theo!" ​"Ha ha ha! tất yếu rồi anh trai em là ai chứ!" Lâm Vũ gồm một điểm sệt biệt, đó là cực kỳ không biết xấu hổ. Bất kể mọi fan nó gì về anh, anh ta đều phải có thể đồng ý mọi từ này mà tuyệt đối sẽ không đỏ mặt, em gái của chính mình khen ngợi thì mình đề nghị nhận rước chứ, "Mấy ngày qua như nào? phụ huynh có gọi điện cho em không? Em ko nói đang chỗ nào chứ?" ​Lâm Gia ngồi trên ghế sa lon từ chối với năng lượng điện thoại, "Không tất cả không có! Em không nói gì! Anh cả ngày hôm qua hỏi em vẫn ở đâu, em cũng ko nói gì!" ​Lâm Vũ nghe vậy mỉm cười híp mắt đưa tay có tác dụng một rượu cồn tác xoa đầu cùng với màn hình, "Ừ, núm này mới ngoan. Ngóng anh ba đi về vẫn thưởng cho em nhé, bảo bối Gia Gia nhà họ là ngoan nhất!" ​Lâm Gia trường đoản cú hào mang lại choáng váng mỉm cười không ngừng, khoái lạc không bắt gặp gì. ​"Khương Nguyên, cậu ta ngơi nghỉ đâu? Em đưa điện thoại thông minh cho cậu ta, anh muốn rỉ tai với cậu ta một chút." Giọng của Lâm Vũ bên đó hơi biến đổi một chút cơ mà một lát lại thông thường "Thằng nhóc con này, anh hotline điện cơ mà nó khong thèm nghe máy." ​"À, để em lên tầng search cậu ấy." Lâm Gia cầm điện thoại cảm ứng thông minh lên vừa đi lên tầng vừa nói, "Hôm nay cậu ấy sinh hoạt nhà, tối qua tại đây mưa to nên lúc này cậu ấy ko đi học." ​Lâm Gia di động cầm tay vịn cầu thang, một tay thay điện thoại, góc quay nhìn từ dưới lên thấy rõ cằm mũm mĩm của cô, Lâm Vũ cười cợt hỏi: "Yêu, sao anh lại cảm thấy em ở trong nhà Khương Nguyên lại tốt hơn trong nhà mình?" ​Lâm Gia cười cợt nói: "Đúng rồi, dì Trương nấu cơm rất ngon! hàng ngày em đều nạp năng lượng hai chén cơm!" ​"Ăn những như vậy?!" Lâm Vũ học theo giọng điệu con nít của cô, "Nếu để em sống ở đấy một thời hạn nữa, ko chừng bố cũng cần kêu lên " ôi Gia Gia của ba, sao con hoàn toàn có thể trở buộc phải xấu như vậy, đúng không!" ​Lâm Vũ học tập theo giọng điệu của Lâm Chấn Hoa, rất bi thiết cười, Lâm Gia mỉm cười không ngừng, "Ha ha, anh ba học như là quá!" ​Phòng của Khương Nguyên tại tầng ba, Lâm Gia đi liền mạch tới trước, tiếng mỉm cười của cô tràn ngập trên từng bậc thang. ​"Khương Nguyên, Khương Nguyên cậu dậy chưa?" Lâm Gia cầm smartphone gõ cửa, rượu cồn tác nhẹ nhàng giống như không dám nói to. ​Sống ở chỗ này nhiều ngày như vậy, tuy nhiên cô thấy Khương Nguyên không hay cười cợt cũng không hay nói nhưng thật ra anh chưa phải người xấu. Tình cảm so với anh tuy vậy không nhiều nhưng kể từ từ thiết lập, chỉ là trong quy trình đó thi phảng phất cô vẫn thấy sợ. Cô luôn băn khoăn lo lắng anh sẽ không vui, sẽ ghẻ lạnh nhìn cô như ngày đầu tiên. ​Giống như hiện thời cô cũng khá lo lắng, nếu Khương Nguyên còn chưa dậy mà lại cô lại đánh thức anh thì làm thế nào bây giờ.​Lâm Gia hóng một dịp cũng không thấy bạn ra mở cửa, cô quay lại cúi đầu dùng tiếng nói rất bé dại nói với Lâm Vũ trong điện thoại: "Anh ơi, Khương Nguyên trong khi vẫn sẽ ngủ, họ quay lại search cậu ấy sau nhé?" ​"Làm gì mà bắt buộc nói bé dại như vậy, em sợ nó à?" Lâm Vũ khôn cùng không ưa thích với giọng điệu cảnh giác như vậy của em gái mình, anh chỉnh lại điện thoại cảm ứng thông minh đang muốn giáo dục cô một chút đàn bà Lâm gia không thể thiếu tự tin do vậy thì thấy cửa nhà sau sống lưng Lâm Gia mở ra, "Gia Gia anh đã nói với em... Ôi chao, Khương Nguyên cậu tới thiệt đúng lúc!" ​Khương Nguyên, Khương Nguyên?​Lâm Gia đã cầm điện thoại cảm ứng thông minh xoay ngoắt bạn lại, quả nhiên thấy Khương Nguyên hờ hững phụ thuộc vào khung cửa nhìn cô. ​Anh trong khi vừa thức dậy, tay áo của cục quần áo trong nhà màu xám còn đang sắn bên trên cánh tay, phần cổ áo cũng lệch hẳn ra, mái tóc thướt tha rối tung trước trán, trong song mắt giống như hơi độ ẩm do mưa to.​Không khí mát rượi trong phòng mang theo hương thơm sách vẫn trên bạn anh thổi vào phương diện Lâm Gia. ​Cô tương đối sững sờ một chút, "Khương Nguyên." ​Giọng nói bất mãn của Lâm Vũ vạc ra từ chiếc điện thoại mà cô vắt chặt vào tay, "Này này này, Khương Nguyên tất cả phải cậu doạ em gái tôi không?! Gia Gia, Gia Gia? Anh không bắt gặp em! Gia Gia chớ sợ, anh sẽ giúp đỡ em bảo ban cậu ta!" ​Lâm Gia trong khi không nghe thấy tiếng trách cứ của Lâm Vũ, Khương Nguyên cau mày lại. ​Anh tiến nhanh một cách và nạm điện thọai trong tay Lâm Gia, tiếng nói trầm khàn, "Đến đây." ​Tác mang nói ra suy xét của mình: Khương Nguyên: Mình tự dưng nhớ thế nào mình lại có không ít anh vợ như vậy? Công Chúa nhỏ dại Của Anh khôn xiết Ngọt

Tóm tắt Chương 3: Ở phổ biến 3: Công Chúa nhỏ dại Của Anh cực kỳ Ngọt


Xem thêm: Lalunavn Bộ Dụng Cụ Vẽ Truyền Thần+Tặng 1 Bút Chì Vẽ Chân Dung Bằng Bút Chì

CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG TIẾP

Công Chúa nhỏ tuổi Của Anh vô cùng Ngọt Chương 3: Ở tầm thường 3

Review Chương 3: Ở thông thường 3 - Công Chúa bé dại Của Anh rất Ngọt

Đọc ngay Chương 3: Ở phổ biến 3 truyện Công Chúa nhỏ tuổi Của Anh siêu Ngọt

Review truyện Công Chúa bé dại Của Anh hết sức Ngọt

Truyện Công Chúa nhỏ Của Anh vô cùng Ngọt Review


12,119 | 63 37 chương

*

Công Chúa bé dại Của Anh rất Ngọt

Đánh giá


kasynoonlinemy.com

Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay,truyện full. kasynoonlinemy.com luôn luôn tổng vừa lòng và cập nhật các chương truyện một giải pháp nhanh nhất.Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên Không, Đô Thị, Võng Du, Trọng sinh, Bách Hợp, Võng Du, Huyền huyễn, Khoa Huyễn, Quan trường, Quan gia, Ngôn tình sủng,Truyện cổ tích, Truyện cổ tích việt nam,cổ tích Grimm,Cổ tích Andersen,Thần thoại Hy lạp,Truyện ngụ ngôn,Truyện cười,Quà khuyến mãi cuộc sống, Góc cảm xúc, Góc chia sẻ