Mắt biếc: truyện dài nguyễn nhật ánh

     
Năm lớp 12 tôi ban đầu đọc các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh! Vào cái tuổi cập kề yêu thương thương nhớ, nói thật là đọc truyện của Nguyễn Nhật ánh hợp bắt buộc tả nổi... Nhà văn của những cô bé đến tự hôm qua, Thằng quỷ nhỏ, Còn chút gì để nhớ, Trại hoa xoàn và đặc biệt là Mắt biếc... Với lối thành văn khôn cùng thơ, dịu nhàng, trơn tuột tru và cả các khổ thơ tự do vô thuộc lãng mạn.

Bạn đang xem: Mắt biếc: truyện dài nguyễn nhật ánh


*

Mua tại TikiMua tại FahasaMua trên Shopee

Phong biện pháp văn thơ của Nguyễn Nhật Ánh ngấm và ảnh hưởng vào tôi không thể nhỏ. Tôi sẽ đọc đi hiểu lại tất cả các chiến thắng đó nhiều lần, thuộc từng bỏ ra tiết, nằm trong nhiều bài xích thơ. Nhiều người sẽ chọn cô nàng đến từ ngày hôm qua là vật phẩm xuất dung nhan nhất. Còn tôi lựa chọn Mắt biếc - tác phẩm kể về mẩu truyện yêu bi quan của đấng mày râu trai Ngạn cùng với giấc mơ quay về làng Đo Đo làm cho ông giáo (có nào đó hơi kiểu như tôi) và con bạn học thuộc làng thương hiệu Hà Lan. Xuyên suốt mẩu truyện buồn là một trong nỗi niềm gởi gắm cùng hồi tưởng của người sáng tác về bài toán xây dựng buôn bản quê nước ta giàu truyền thống, nhân văn. Cũng đều có điều nào đó luôn thiếu hụt thiếu, luyến tiếc...


Gửi ngày hè giữ hộ chút tình yêuKhi phân chia xa tất cả nhớ ngày chạm mặt lạiKhi ấy...Em tất cả là cô gáiĐốt tôi bởi ngọn lửa... Của riêng em!


Giờ tôi sẽ qua rồi loại thời mà hằng đêm khi nằm ngủ gối đầu bằng những truyện của Nguyễn Nhật Ánh. Tôi đặc biệt quan trọng thích phần nhiều truyện ngắn của Nguyễn Nhật Ánh vì sự trong sáng, bởi cái kết thúc thường đượm buồn, xuyên suốt mẩu chuyện vẫn là đông đảo điều vui, bi tráng lẫn lộn (cái hoàn thành không như muốn đợi của đa số người).

"Mắt biếc" - một trung tâm hồn lãng mạn, một tình yêu nồng dịu như sắc đẹp nắng mùa hè nhưng lại mát rượi như nhỏ nước vẫn thu. Cuốn truyện ngắn này của Nguyễn Nhật Ánh thực sự đang đi tới tâm hồn của những kẻ đã yêu, đã và đang dành cả thanh xuân, cả tuổi trẻ của bản thân vào tình yêu 1-1 phương một ai đó. Viết về tình yêu 1-1 phương, đã vô cùng thân thuộc với Nguyễn Nhật Ánh tuy nhiên Mắt Biếclại cực kì đặc biêt, cuốn sách gieo lại trong tim bạn gọi nỗi niềm nuối tiếc, đùa vơi, vừa yêu lại vừa giận. Đành rằng cuốn sách đã gấp lại từ lâu nhưng lòng bạn ta vấn cứ lưu lại mãi đầy đủ giai điệu du dương tha thiết.“Mắt biếc năm xưa ni đâu?”(Tình ca của Ngô Thuỵ Miên)


Tình yêu và vai trung phong hồn của những kẻ sẽ yêu!


Cuốn sách nói về cuộc sống của Ngạn – nhân vật bao gồm của cuốn sách, một cậu bé bỏng sinh ra và khủng lên vào một ngôi buôn bản tên là Đo Đo ngơi nghỉ vùng quê Quảng nam giới đậm tình sâu nghĩa. Tuổi thơ của của cậu gắn sát với đứa bạn hàng xóm trông rất nổi bật bởi đôi mắt xinh đẹp: Hà Lan. Câu chuyện mở đầu với hầu hết hình ảnh nhẹ nhàng, color tươi sáng nhất, music an bình nhất. Tuổi thơ của Ngạn với Hà Lan là chuỗi hồ hết kỉ niệm rất đẹp ở làng, mặt đồi sim, tiến công trống trường, rất nhiều chiều hoàng hôn bên trên đồng cỏ, giàn thiên lí và ánh trăng vàng... Cùng là đông đảo câu nói ngô nghê xứng đáng yêu cực kì của hai đứa trẻ. Cứ tưởng rằng mẩu truyện sẽ thường xuyên da diết nhẹ nhàng, cùng vì tình yêu đang nảy sinh dần dần trong Ngạn khởi đầu từ tình các bạn đẹp như mơ của Ngạn cùng Hà Lan, một song thanh mai trúc mã những tưởng rồi đang có hiệu quả tốt đẹp, ăm ắp, đủ đầy, cất chan tình cảm. Tuy vậy không, mang lại khi lớn hơn một chút, cả hai thuộc ra tp học tập, trong những khi tấm lòng của Ngạn vẫn chỉ duy nhất hướng đến Hà Lan, thì cô bạn lại không cưỡng lại được trước phần đông cám dỗ của thành thị xa hoa.

*


Và rồi, cô bổ vào vòng tay của Dũng – một gã giới trẻ nhà giàu, sành điệu, tốt võ các lại thiếu đứng đắn, một kẻ chấp thuận tự do, luôn nuông chiều bạn dạng thân – đã tạo cho Ngạn cực kỳ đau lòng, chính chính vì điều Ngạn ước muốn nhất bấy giờ ko gì khác ngoài câu hỏi Hà Lan được hạnh phúc. Anh lại càng nhức lòng hơn chính vì mỗi khi Dũng làm Hà Lan nhức lòng thì cô lại tìm đến anh, một phương pháp tự nhiên, anh đổi mới điểm tựa, khu vực trút bầu tâm sự của cô ấy bạn. Cùng đỉnh điểm của nỗi đau đó là Hà Lan có thai cùng với Dũng, nhưng lại bị hắn ruồng bỏ. Cô đành gửi nhỏ về đến bà ngoại âu yếm và đặt tên là Trà Long. Tuy nắm rõ tình yêu thương của Ngạn giành cho mình, Hà Lan vẫn ko đáp lại bởi cô làm rõ mình yêu cầu làm gì, Hà Lan lặng lẽ âm thầm và sâu sắc hơn bất cứ người đàn bà nào khác. Liệu có còn gì khác đau lòng rộng khi ta yêu tuy thế chẳng được yêu, Ngạn – một quý ông trai mê mệt tình, dốc không còn lòng để thương người con gái, thương đôi mắt biếc thân quen. Ta như nghẹn ứ, như thắt lại do cái tình của anh dành riêng cho Hà Lan, những bản tình ca viết mang đến cô, hầu như giấc mơ và còn cả bao lời anh ý muốn nói. Một tình yêu rộng lớn lượng mang lại nỗi không cần đền đáp, anh yêu đương cô, thương mang đến đau lòng, thương bất kể cô không thương anh, giỏi cô mến anh nhưng mà không thể chũm tay anh, ta cũng ko rõ nữa. Chỉ biết rằng, đọc đến đấy là ta sẽ nghe được giờ đồng hồ nấc của anh, của Hà Lan và của bao người đang yêu. Chi tiết Hà Lan không đồng ý Ngạn chính là điểm sáng của bài. Hà Lan không đồng ý anh một trong những phần nào đó cũng khiến cho cô rất đẹp hơn, rất đẹp hơn khi nào hết, một cô bé có lòng tự tôn, một cô bé sâu thẳm, biêng biếc giống như chính hai con mắt của cô vậy, cô lựa chọn không ráng tay Ngạn bao gồm là chính vì cô đang nghĩ mình không hề xứng đáng với Ngạn nữa rồi. Hay chính tình yêu của Ngạn đang quá lớn, quá lớn lượng khiến người ta yêu cầu e dè, nhức đáu nhưng suy tư? Hà Lan khiến người hâm mộ tôn trọng, yêu nhiều hơn nữa là giận...

“Người ta khổ vày thương không phải cách,

Yêu không đúng duyên, với mến chẳng nhầm người.

Có kho kim cương nhưng khuyến mãi ngay chẳng tuỳ nơi,

Người ta khổ do xin chưa hẳn chỗ”

(“Dại khờ” – Xuân Diệu)

Và tình yêu, sự lãng mạn của Ngạn khiến cho anh và tất cả họ gom góp được hầu hết điều chán ngán vô cùng khó tìm vào tình yêu vì chưng lẽ trước đây người ta nghĩ mang lại tình yêu đó là nghĩ mang đến vị ngọt, sự sẻ chia, giản dị và đơn giản mà sâu sắc. Ngờ đâu rằng, tình yêu cũng có thể có góc về tối của riêng rẽ mình, tình thân cũng chính là đau thương, đó là vụn vỡ lúc không được đáp hồi, tình yêu nhức như vậy chính là đơn phương.

*

Dù bị Hà Lan phủ nhận nhưng Ngạn vẫn dành riêng hết tình yêu của chính mình cho nhỏ xíu Trà Long. Ngạn âu yếm và yêu dấu Trà Long hết mình. Trà Long có khuôn mặt và đôi mắt biếc giống đồng nhất Hà Lan khi còn trẻ. Tuy thế trái với người mẹ mình, Trà Long một lòng hướng đến quê nhà, trọng điểm hồn cô sinh ra cũng được dành cho xã Đo Đo, cô yêu thương quê, yêu gần như thứ đơn giản nhất đời người, y hệt Ngạn. Cùng Trà Long cũng yêu thương Ngạn! Còn Ngạn, Ngạn cũng có thể có tình cảm với Trà Long.

Xem thêm: Hướng Dẫn Trang Trí Góc Sinh Nhật Lớp Mầm Non, Góc Sinh Nhật

Đọc mang lại đây, tôi xúc cảm mình bị lạc vào vùng mê cung xa lạ nào kia của tình cảm, của yêu với thương. Sau cùng tôi vẫn không hiểu rõ tình cảm của Trà Long so với Ngạn có tên chi? Là yêu ư? Hay đó là thương, là kính trọng, quý mến? Và thiết yếu Ngạn đang xem Trà Long là gì ta cũng không rõ nữa. Là đứa cháu nhỏ xíu bỏng, hay là tình nhân hay chỉ là bạn thế thân cho tình ái đầu của Ngạn cơ mà anh mãi quan yếu quên được? Hay chính là người sẽ liên tục vẽ tiếp cuộc sống dở dang của Ngạn?

*

Một dòng kết khắc khoải, nao lòng!

Suốt từng nào năm, Ngạn giận gồm giận, trách có trách nhưng chưa bao giờ nào anh hết thương Hà Lan. Sau cuối Ngạn chọn ra đi, bỏ lại Trà Long cùng làng quê. Quăng quật lại cả Hà Lan và đôi mắt biếc.

Một nỗi bi thảm chơi vơi, mơ hồ, sự hiểu rõ sâu xa và thông cảm của fan đọc với nỗi lòng của Ngạn. Cuộc đời của anh dành riêng để yêu thương và bao phủ lấy nỗi đau. Đến cuối cùng cũng dốc hết lòng mà giữ trọn một cố kỉnh tình con giành riêng cho Hà Lan, dành cho Mắt Biếc.

Ngạn chọn ra đi, chắc rằng chính chính vì sau anh vẫn hiểu, chung cục rồi Trà Long cũng chỉ là loại bóng của Hà Lan và cảm tình của anh cùng với Trà Long là ko thể liên tiếp được. Anh đưa ra quyết định giữ trọn hình ảnh Mắt Biếc đẹp nhất trong trái tim mình...

Một nốt lặng trong bài bác tình ca, một nốt yên ổn nuối tiếc, đau lòng!

Những triết lí tình cảm sâu sắc!

Triết lý đầu tiên, đó là thực chất của tình thân là hy vọng. đôi lúc trước một sự thật mười mươi người ta vẫn cầm cố tìm cách phân tích và lý giải theo hướng ít bi tráng nhất. Vào truyện, khi Ngạn thất tình bởi vì Hà Lan đi dạo với fan khác, anh vẫn cố lý giải rằng fan ta đi dạo với nhau chưa chắc hẳn đã là yêu nhau. Rằng:“Tôi buồn, dĩ nhiên. Tuy vậy đốm lửa mong muốn trong tôi không tắt hẳn. Nó vẫn cháy mặc dù là leo lét, bản chất của tình thân là hi vọng. Thỉnh thoảng trước một thực sự phũ phàng đã rõ mười mươi người ta vẫn tìm cách lý giải theo khunh hướng ít ảm đạm nhất.”

Một triết lý không giống đó là lúc ta yêu một ai đó, ta quan trọng bắt họ buộc phải yêu ta như phương pháp ta yêu họ, ta quan trọng bắt họ yêu cầu có quan điểm giống ta. Ngạn nói rằng mọi người có quyền lựa chọn tuyến đường riêng của mình, rằng Ngạn thiết yếu bắt Hà Lan giống Ngạn, ko bắt Hà Lan yêu cầu gắn bó lòng bản thân với những kỷ niệm thơ ấu như Ngạn so với Hà Lan.

Ngạn ra đi cũng bao gồm là xong câu chuyện. Đó là một chấm dứt mở Ngạn chạy trốn thực tại tuy thế cũng là để đi tìm lối thoát. Tuy nhiên nỗi bi lụy cám cảnh về mọt tình đối chọi phương của chàng trai lẩn thẩn nghếch ấy vẫn luôn là nỗi canh cánh trong lòng độc giả.

Ai về qua chỗ fan thương

Đứng giùm tôi

Trước cổng trường ngày xưa

Ướt giùm tôi

Chút trời mưa

Để nghe bên trên tóc

Hương vừa bay đi...

*

Mua tại TikiMua tại FahasaMua trên Shopee

Một bức ảnh làng quê rất thương!

Và điều sệt biệt cuối cùng trong cuốn sách mà tôi muốn share với các bạn đó chính là quê hương. Nguyễn Nhật Ánh đang vẽ đề nghị một Đo Đo vô cùng riêng, rất quê hương trong cuốn sách. Một làng quê an bình, phải thơ nằm yên im mặt đồi sim, mặt đồng cỏ, vô cùng bắt buộc thơ. Một mảnh đất nền bình dị, bần cùng nhưng lại là mảnh đất nền của tuổi thơ nơi gồm trời xanh cao vời vợi, nhìn trong suốt như pha lê, có hoa dâm bụt đỏ chói, có những quả thị tiến thưởng ươm và có cả tình bạn trong sáng, tình yêu nghề tha thiết. Tất cả tạo nên một bức tranh đẹp đẽ về một chốn đồng quê nơi non sông Việt phái nam này.

Những mảng tình chông chênh!

"Tôi đi bên, lòng vui không tiếng, tưởng như quả đât vừa được sửa sang. Trung tâm hồn tôi ai vừa làm đẹp lại, để ở kề bên nỗi đau vơi kịp bao gồm nỗi vui đầy, nhằm tiếng chuông mùa phục sinh reo leng reng trong ngực, suốt cha tháng phượng hồng không một láng mây giăng. Chỉ gồm có ngày cuối cùng, mây ngày thu chớm núm ngang cành phượng cùng trên số đông ngọn cây cao giờ đồng hồ ve thi nhau khản giọng dần, tôi mới ai oán chút chút."