Ngôn tình h đau đớn

     
1.

Bạn đang xem: Ngôn tình h đau đớn

Chương 1: bà mẹ Cô nên Phẫu Thuật sớm 2. Chương 2: Lần Đầu chạm chán Nhau 3. Chương 3: Ức hiếp Ngay Lần Đầu chạm chán Mặt 4. Chương 4: Bất Lực 5. Chương 5: Lần trang bị Hai gặp mặt Mặt 6. Chương 6: Ức Hiệp Ở Phòng làm việc 7. Chương 7: sàng lọc Của Mộc Vân 8. Chương 8: Cô Chọc Giận Sai người Rồi 9. Chương 9: Tôi download 10. Chương 10: Lần Đầu Tiên 11. Chương 11: nói Đến Chu Diệp Châu 12. Chương 12: biến chuyển Tình Nhân của tớ 13. Chương 13: thiết yếu Phẫu Thuật 14. Chương 14: Cô Hết cơ hội Rồi 15. Chương 15: Đồng Ý Làm nhân tình Của Anh 16. Chương 16: cho Em Một Ngày 17. Chương 17: sẽ không còn Thiệt Thòi 18. Chương 18: Đau Lòng 19. Chương 19: thờ ơ Với Anh 20. Chương 20: Chọc Giận Hàn Thiên 21. Chương 21: Đau Đớn Đến cùng cực 22. Chương 22: Tôi Đã làm những gì Sai? 23. Chương 23: tía Người Đàn Ông 24. Chương 24: gồm Chút thanh thanh 25. Chương 25: Đưa Cô ra phía bên ngoài 26. Chương 26: Sự Dìu Dàng của đất nước hàn quốc Thiên 27. Chương 27: Là Yêu? 28. Chương 28: Được về thăm Mẹ 29. Chương 29: đam mê 30. Chương 30: Kích Tình 31. Chương 31: bắt buộc Đi công tác 32. Chương 32: chạm mặt Người chúng ta Mới 33. Chương 33: Hàn Thiên về bên 34. Chương 34: Anh chuẩn bị Kết Hôn? 35. Chương 35: chỉ là Cảnh Cáo 36. Chương 36: Vị Trí dành riêng cho Em 37. Chương 37: Nỗi Đau Thấu Lòng 38. Chương 38: Chu Diệp Châu về bên 39. Chương 39: tách Đi 40. Chương 40: Nhục Nhã trong Xe 41. Chương 41: không muốn Cậu ân hận Hận 42. Chương 42: mang Thai 43. Chương 43: ko Xứng Đáng 44. Chương 44: Tôi Hận Anh 45. Chương 45: Phá quăng quật 46. Chương 46: Đoạn hay 47. Chương 47: Phát hiện nay 48. Chương 48: nghi hoặc 49.

Xem thêm: Phi Phân Thục Nữ Không An Phận, Phi Phân Thục Nữ

Chương 48-2: tác giả Muốn nhờ cất hộ Đến mọi Ai Đang quan sát và theo dõi Truyện 50. Chương 49: bọn họ Nên hoàn thành 51. Chương 50: Tìm chạm mặt Mặc Hạo Đông Rầm

Cửa nhà tắm bị một lực lớn bán ra rồi mau lẹ đóng sầm lại. Hàn Thiên hầm hực tức giận lao vào phòng ngủ, vừa nhìn thấy Hạ Mộc Vân vẫn ngồi trên giường, tay lập cập gấp gáp tắt điện thoại đi, hắn tiến mang lại hung hãn túm đem cổ tay cô, gương mặt vô thuộc đáng sợ.- "Hạ Mộc Vân, em giỏi lắm. Đừng tưởng tôi lưỡng lự em vẫn nghĩ gì, có tác dụng gì, tôi bảo em cởi áo xống chờ tôi, em lại ngang nhiên liên lạc với những người tình của mình. Em ám ảnh việc có tác dụng tình cùng với tôi, được, vậy tôi sẽ để em ám ảnh cả đời".Dứt lời, hắn một tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo của Hạ Mộc Vân. Cô liều mạng rung lắc đầu, dùng rất là để rụt tay lại cơ mà chỉ khiến bản thân khổ cực thôi, nhì mắt to tròn, long lanh thấp thỏm nhìn hắn:- "Hàn Thiên, anh quăng quật tay ra"- "Nhớ người tình bất lực của em?Muốn lên giường với hắn ta? "Hạ Mộc Vân mở to ánh mắt sợ hãi nhìn hắn, cô hét to:- "Tôi không có"Hàn Thiên ôm ngang cô, bỏ lên trên giường, môi bạc tình khẽ nhếch.- " Tốt! cho dù muốn ngủ cùng với hắn ta thì cũng đừng mơ đến! vì vì..... "Hắn chợt xong lại cùng tiến lại ngay sát Hạ Mộc Vân, đè cô nằm xuống giường, môi bạc đãi ghé liền kề tai cô, nhả ra từng chữ:- " Hắn sẽ biết em sống trên chóng hầu hạ tôi nhiệt tình thế nào rồi ".Trái tim Hạ Mộc Vân theo từng câu từng chữ nhưng Hàn Thiên nói cứ dần quặn lại, cô giãy giụa ngoài tay hắn, hét ầm lên, nước đôi mắt cũng chảy dài trên má, cô có thể tưởng tượng ra vẻ mặt khổ sở của lưu giữ Phàm mặc nghe những lời tàn ác mà Hàn Thiên nói ra.- "Hàn Thiên, anh là tên khốn. Nguyên nhân anh lại có thể nói rằng ra phần nhiều lời đó? Hàn Thiên.... Anh sẽ bị tiêu diệt không được tử tế."Hàn Thiên bóp chặt cằm của cô, một tay không giống thô bạo xé bộ bikini cuối thuộc trên bạn cô ra.Xoạc Làn da trắng nõn nà phơi bày toàn thể trước đôi mắt Hàn Thiên, môi lưỡi hắn hôn lên mọi mặt cô, dọc toàn bộ cơ thể cô, nhằm lại đông đảo dấu hôn mới chồng lên loại cũ. - "Mộc Vân, mặc dù tôi bị tiêu diệt cũng nên lôi em theo cùng, chớ nghĩ tới sự việc cưới thằng lũ ông khác" Nước mắt Hạ Mộc Vân không dứt rơi, cô giơ chân đánh đấm lung tung, không trúng hết sức quan trọng lại hối hả bị Hàn Thiên giữ chặt, hai tay phòng trên ngực hắn, ra sức đánh dẫu vậy chỉ làm đau tay mình, cô vừa hét vừa la: - "Hàn Thiên... Dừng lại....! Anh là tên gọi khốn.... Hàn Thiên.... Không!!!!! Mau dừng lại......!" Hàn Thiên ko để hầu như gì Hạ Mộc Vân nói vào tai, hắn nở một niềm vui rất xứng đáng sợ, thú vui của ác quỷ, nhì mắt hệt như loài sói lang đang tranh giành bé mồi, hắn lập cập cởi quăng quật những đồ cản cuối cùng trên người, thô bạo kéo hai chân cô ra, hạ thân hai fan đang tiếp xúc rất gần, ko màn dạo bước đầu, hắn man rợ xâm nhập vào. - "Aaaa!!!! Khônggggggggg!!!! Hàn Thiên.... Giới hạn lại!!!!!!! " giờ đồng hồ thét của cô ấy đau mang lại vô chổ chính giữa liệt phế, nước đôi mắt tuôn ra như suối, cô không thích tiếp nhận, không thích dù có một chút. Khuôn mặt Hàn Thiên càng ngày càng trở đề xuất sắc lạnh, hạ thân không xong luận động. Môi bội bạc đang tủ trên môi anh đào đỏ mọng, vừa mút vừa cắm đến triệt để. Tay không dứt xoa nắn cỗ ngực sữa đã run rẩy thành đầy đủ hình dạng, còn lưu lại lại đều dấu tay đỏ hõn. - "A" Môi đùng một cái đau nhức, Hàn Thiên liền ngừng nụ hôn lại, phát hiện nay Hạ Mộc Vân vừa gặm vào môi mình, hắn càng thịnh nộ hơn, tay bóp chặt cằm cô, không thương nuối tiếc gì nhưng buông số đông lời sỉ vả. - "Con điếm bị tiêu diệt tiệt, còn dám cắm tôi?". Hắn đùng một phát rút ra khỏi cơ thể cô khiến cho thân thể nhỏ bé yếu ớt ớt chưa kịp phản ứng, cô đau cho run rẩy cả người. Hàn Thiên đã mất sạch nhân tính, nửa đêm còn gọi điện mang lại tình nhân, ko cam tâm ship hàng hắn, hiện thời còn gặm cả hắn, được lắm Hạ Mộc Vân. Hắn bước xuống giường và quay mặt về phía Hạ Mộc Vân, hắn cười rất ghê rợn, cường bạo túm mang mái tóc rối bù của cô, kéo cô mang lại gần gắn. - "Qua đây mang lại tôi" Hạ Mộc Vân bị đẩy đến đỉnh điểm của sợ khiếp hãi, cô vừa sử dụng sức kéo tay Hàn Thiên ra, vừa muốn bỏ trốn ngay lập tức. Cô mếu máo hét lên: - "Hàn Thiên.... Bỏ tay ra..." Hàn Thiên hoàn toàn điên rồi. Lúc này thấy cô không khỏe, không chỉ có vậy hôm trước biết cô vừa new chịu trận kích tình trường đoản cú hắn, vốn chỉ định dọa cô, không ngờ cô lại cư nhiên chọc giận hắn, việc cô nghe điện thoại của thương hiệu khốn lưu giữ Phàm khiến cho hắn ko thể đồng ý được. Hàn Thiên để gương mặt xinh đẹp như thiên sứ của Hạ Mộc Vân đối diện với nhỏ cự long sẽ hùng dũng dựng đứng, hắn túm chặt tóc cô hơn, hung tàn ra lệnh: - "Ngậm nó vào" Hạ Mộc Vân rất mong muốn lùi về phía sau nhưng lại ngay cả thời cơ để quay mặt cũng không có, cô khiếp sợ đến phạt khóc, lắc đầu như kẻ điên. - "Không!!!! Tôi ko muốn!!!!!" Hàn Thiên cấm đoán cô lựa chọn, hắn tăng cường đầu cô tới bên hạ thân hắn hơn, cậy miệng cô ra, thẳng tống nhỏ cự long to lớn lớn của bản thân mình vào chiếc miệng nhỏ của cô. Bị một đồ gia dụng vừa bự vừa nóng xâm nhập vào vùng miệng khiến cho Hạ Mộc Vân cực kỳ ngợp thở, lại thấy vô cùng nhục nhã bởi vì cô lại bị một gã lũ ông liên tục độc ác mình các lần bắt nghiền khẩu giao. Nhân dịp Hàn Thiên sơ hở, Hạ Mộc Vân liền khỏe mạnh cắn rất mạnh tay vào con quái vật trong miệng. - "Ân" Hàn Thiên khẽ rên một tiếng nhức nhức, hắn túm rước tóc cô, giật bạo dạn về phía sau, một tay vung lên và tàn khốc hạ xuống gò má cô: "Chát " Hạ Mộc Vân bị đánh đến xẻ xuống giường, cô cực khổ ôm má, tóc tai bù xù bít hết cả mặt, giọng giá buốt băng không một ít xót thương của hàn quốc Thiên vang lên: - " bao gồm tin tôi nhổ không còn răng của em không, con điếm thối?" Chưa xong xuôi lời, hắn lại một đợt nữa túm tóc Hạ Mộc Vâm lôi lên khôn cùng dã man. Hạ Mộc Vân vừa khóc vừa hét tim cô như bị đâm từng nhát, từng nhát mang lại rỉ máu, gần như lời ô nhục này đối với cô không chỉ là cảm hứng xúc phạm nhiều hơn là cảm xúc đau đến tột cùng. - "Hàn Thiên....tôi không làm gì có lỗi với anh cả...anh tha mang đến tôi" Cô khóc mang lại thương tâm, khóc mang đến sắp kiệt sức, giọng đã sắp tắt nghẹn dẫu vậy vẫn la hét không ngừng. Một lần tiếp nữa bị con quái vật to béo kia chặn trong cổ họng, cô chỉ có thể nức nở rất nhỏ, sau gáy với cằm phần đa bị Hàn Thiên giữ lại chặt, hắn có tác dụng vậy để cô ko thể sử dụng răng lần nữa. Biết bao nhiêu đợt sóng tình dưng lên, Hàn Thiên lại sai khiến cho Hạ Mộc Vân, bắt cô thực hiện bao nhiêu đụng tác xứng đáng xấu hổ, biến hóa bao nhiêu tứ thế có tác dụng tình cùng với nhau... Hạ Mộc Vân thấy cực kỳ nhục nhã, cô như 1 kỹ thiếu phụ hèn mọn quỳ dưới thân hắn hầu hạ, liên tiếp tiếp nhận từng đợt ra vào hung bạo của hắn, tiếp nhận những mẫu tinh hoa nóng bức của hắn rót vào khoang miệng, cơ thể.... - "Hàn Thiên.... Xin anh.... Tôi không chịu nổi nữa...." mặc kệ cô ước xin, mặc kệ cô có than khóc đến kiệt sức, hắn vẫn như một kẻ điên chỉ biết tủ đầy dục vọng quyết liệt của mình. Do dự cô đã bất tỉnh nhân sự đi và tỉnh lại từng nào lần nhưng vẫn phải liên tiếp chịu đựng từng trận kích tình của hàn quốc Thiên. - "Mộc Vân, ngoan ngoãn ở ở bên cạnh làm bồ của tôi" - "Mộc Vân, cả cuộc sống này, em chỉ rất có thể ở dưới 1 mình thân tôi nhằm "phục vụ" thôi". Hạ Mộc Vân hiện thời đã bất tỉnh, cô nằm dưới thân Hàn Thiên vùi khía cạnh vào cổ của anh, dù bất tỉnh nhưng cô vẫn nghe rõ các gì nhưng Hàn Thiên nói bên tai cô. Hàn Thiên chưa vội rút thoát ra khỏi hạ thân Hạ Mộc Vân, anh gửi tay kéo học tập tủ lôi ra 1 viên thuốc, nhét viên dung dịch vào mồm Hạ Mộc Vân. Hoàn thành xuôi vực lên bước vào phòng tắm, để mặc Hạ Mộc Vân xơ xác cho không mở nổi mắt nằm trên giường với một mớ hỗn loạn. Cô mệt nhọc lắm rồi. Rất đau, cực kỳ đau, nỗi đau thể xác hoà lẫn trong tâm địa hồn. Cô hại lắm rồi, thực thụ cô khôn cùng sợ Hàn Thiên....