Cô bé quàng khăn đỏ và chó sói

     
Ngày xưa tất cả một cô bé nhỏ thùy mị, dễ dàng thương.

Bạn đang xem: Cô bé quàng khăn đỏ và chó sói

Cưng cô nhất vẫn luôn là bà nội, có cái gì bà cũng nhằm phần cháu. Một lượt bà mang đến cô bé xíu một chiếc khăn quàng bởi nhung đỏ. Cái khăn rất hợp với cô, đi đâu cô cũng chỉ mê thích quàng chiếc khăn đó, vày vậy mọi fan đều call cô là cô nhỏ xíu Khăn đỏ.Một hôm, bà bầu bảo cô:- Khăn đỏ ạ, đây là miếng bánh với bình sữa. Con mang về cho bà nhé! Bà nhỏ yếu, rất cần phải ăn uống đến khỏe người. Bé đi ngay hiện giờ kẻo tí nữa lại nắng. Bé đi mang đến ngoan, đừng có long dong trong rừng lỡ đổ vỡ bình, không có gì đem về biếu bà. Lúc vào phòng bà, con nhớ chào bà, đừng có mắt la mày lét nhìn các xó bên nhé!Khăn đỏ đặt bàn tay nhỏ dại nhắn của mình vào lòng bàn tay bà mẹ và nói:- nhỏ sẽ làm tất cả những điều chị em dặn.Nhà bà nội ở trong rừng, biện pháp làng ko xa lắm, đi chừng nửa tiếng đồng hồ thì tới. Khăn đỏ vào rừng thì gặp mặt chó sói. Em đắn đo sói là 1 con vật độc ác nên không thấy sợ.Sói nói:- kính chào cháu Khăn đỏ!Khăn đỏ đáp:- cháu xin chào bác!- cháu đi đâu mau chóng thế, con cháu Khăn đỏ?- cháu đến công ty bà nội.- con cháu xách gì nặng nề thế?- Thưa bác, bánh và sữa ạ. Hôm qua, ở trong nhà mẹ cháu làm bánh, bà nội gầy cháu đem lại để bà nạp năng lượng cho khỏe khoắn người.- Bà cháu ở đâu, cháu Khăn đỏ?- Đi vào rừng độ mười lăm phút thì tới. Dưới cha cây sồi lớn là công ty bà cháu, quanh nhà có không ít bụi dẻ, chắc bác tìm thấy ngay.Sói nghĩ về bụng:- cái mồi non lớn ngon này chắc chắn là hơn nhiều cái mồi già kia!Sói tự nhủ nên mưu mô làm sao xơi được cả hai. Nó lấn la đi cùng với Khăn đỏ một đoạn rồi nói:- Này con cháu Khăn đỏ ạ, cháu hãy nhìn mọi bông hoa tươi đẹp kia kìa. Sao con cháu không ngó quanh nhưng mà xem. Chưng chắc là con cháu chưa khi nào lắng nghe tiếng chim hót véo von phải không? con cháu đi đâu mà lại cứ đăm đăm trực tiếp tiến như đi học ấy. Ở vào rừng vui lắm cháu ạ!Khăn đỏ trợn mắt ra nhìn. Em thấy ánh nắng rập rờn qua cây cỏ đung đưa, đó phía trên toàn là hoa thơm cỏ lạ, em nghĩ bụng:- trường hợp mình mang 1 bó hoa tươi đến tặng kèm bà chắc chắn là bà thích lắm, trời còn sớm, mình mang lại bà còn kịp chán.Thế rồi Khăn đỏ đi hái hoa. Hái được một bông em lại nghĩ chắc rằng vào thêm tí nữa sẽ có bông đẹp mắt hơn. Cứ như vậy, Khăn đỏ tiến sâu vào vào rừng cơ hội nào không hay. Trong những lúc đó, sói lẻn trực tiếp tới đơn vị bà vắt và gõ cửa.- Ai ở xung quanh đó đấy?- cháu là Khăn đỏ đây, bà open cho con cháu với! cháu mang bánh với sữa lại cho bà đây.Bà nói:- con cháu cứ đẩy then cơ mà vào. Bà yếu hèn quá ko dậy được.Sói đẩy then cửa, cửa mở toang. Chẳng nói chẳng rằng sói vào thẳng giường rồi nuốt trộng bà cụ. Rồi nó lấy áo quần của bà mặc vào, lấy mũ quấn đầu, lên giường nằm, rước rèm đậy lại.Khăn đỏ tha thẩn hái hoa trong rừng. Mãi tới cơ hội hái nhiều quá có không hết, em mới thốt nhiên nhớ mang lại bà, vội khởi thủy đến nhà bà.Khăn đỏ kinh ngạc thấy cửa ngõ mở toang, lao vào phòng thì thấy tất cả gì khang khác, em nghĩ về bụng bây giờ ở nhà bà sao lại thấy rờn rợn, chứ không thoải mái và dễ chịu như đều khi. Khăn đỏ nói to:- Cháu xin chào bà ạ!Chẳng bao gồm một giờ trả lời.

Xem thêm: Website Tra Từ Điển Hàn Quốc Việt Nam, Naver Từ Điển Hàn

Em lại bên giường, kéo mành ra, thì thấy bà nằm, mũ trùm bí mật mặt, trông lạ quá. Khăn đỏ không thể tinh được hỏi:- Bà ơi bà! Sao tai bà lớn thế?- Tai bà to nhằm nghe cháu rõ hơn.- Bà ơi bà! Sao đôi mắt bà khổng lồ thế?- đôi mắt bà to để nhìn thấy cháu rõ hơn.- Bà ơi bà! Sao tay bà to thế?- Tay bà to nhằm bà ráng lấy cháu dễ hơn.- Ui trời ơi! Sao mồm bà to kinh sợ quá!- Mồm bà to để bà nuốt con cháu dễ hơn.Vừa xong xuôi lời, sói tức tốc nhảy thoát ra khỏi giường, nuốt trộng Khăn đỏ đáng thương.Xong xuôi, sói lại nhảy lên giường nghỉ và ngáy o o. Một bác thợ săn trải qua nghe thấy, suy nghĩ bụng:- Quái! Sao bà cụ công cụ bà rồi mà hơn nữa ngáy to lớn vậy, bắt buộc tạt vào coi bà cụ có tí hon đau gì không?Bước vào phòng, đến gần giường, bác bỏ thấy sói sẽ nằm. Bác nói:- Chà, té ra ta lại chạm mặt mi làm việc đây, quân khốn khiếp. Ta đi tìm mi mãi…Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ chắc rằng sói đã ăn uống thịt bà cụ, thế nhưng may ra vẫn còn rất có thể cứu được. Bác bỏ không bắn, cơ mà lấy kéo rạch bụng con sói sẽ ngủ. Vừa rạch được một hèn thì thấy cái khăn đỏ choé, rạch thêm nữa thì gồm cô bé bỏng nhảy ra kêu:- Ối chà, con cháu sợ quá! trong ấy tối black như mực.Bà lão cũng còn sinh sống chui ra, tuy hơi thở vẫn yếu. Khăn đỏ gấp đi khuân đá thật lớn nhét bụng trướng sói. Sói tỉnh giấc giấc mong nhảy lên mà lại đá nặng trĩu quá, nó bổ khuỵu xuống với lăn ra chết.Ba bạn đều vui mừng. Bác thợ săn lột lấy da sói đem đến nhà. Bà lão nạp năng lượng bánh uống sữa vì chưng Khăn đỏ với đến, ăn chấm dứt bà thấy người khỏe hẳn ra. Khăn đỏ nghĩ về bụng:- Từ ni trở đi đừng có rời khỏi mặt đường chạy 1 mình vào rừng sâu. Chị em đã dặn vậy thì phải nhớ.Có người kể là một lần Khăn đỏ lại mang bánh đến cho bà thì một bé chó sói khác la cà mang đến gần tính chuyện rủ rê để em rời ra khỏi đường. Cơ mà Khăn đỏ sẽ đề phòng, cứ vấn đề thẳng bước. Đến khu vực em nói cho bà biết em gặp gỡ sói và em thấy đôi mắt sói rất ác.- Nếu chưa phải là sinh sống đường chiếc thì nó đã nạp năng lượng thịt cháu rồi.Bà bảo:- Cháu vào chỗ này để bà tạm dừng hoạt động lại kẻo nó vào.Vừa đóng kết thúc cửa một thời gian thì sói cho gõ cửa gọi:- Bà ơi bà xuất hiện cho cháu. Cháu Khăn đỏ có bánh lại mang lại bà đây.Hai bà cháu im lặng, không mở cửa. Con vật đầu xám rón nhón nhén đi quanh nhà mấy lần. Rồi nó nhảy đầm lên mái nhà, định đợi cho chiều tối, lúc nào Khăn đỏ ra về vẫn lén đi theo sau, rồi sẽ ăn thịt cô nhỏ nhắn trong nhẵn đêm. Cơ mà bà cụ thấu hiểu ý định của nó. Ở trước góc cửa có một cái máng nước bằng đá. Bà bảo Khăn đỏ:- cháu đi lấy mẫu thùng xách nước, Khăn đỏ ạ. Trong ngày hôm qua bà làm cho dồi. Con cháu đi lấy nước đun nấu dồi đổ mang lại đầy máng.Khăn đỏ xách nước đổ mãi new đầy mẫu máng lớn ấy. Hương thơm dồi thơm cất cánh xộc lên mũi làm sói rỏ dãi. Nó cứ nghểnh dài cổ xuống để ngửi, quá đà sói bị trượt chân rơi từ căn nhà xuống đúng vào máng nước nóng và chết.Khăn đỏ vui vẻ đi về nhà, không sợ hãi bị ai đụng đến mình.